Thức dậy đi em!
Ngày mai lá vàng hối hả
Tiếng sáo lưng chừng non xanh
Nước buồn rơi trên thác uỳnh
oàng
Thức dậy đi em!
Con tằm chưa đến kỳ thì sám
sịt
Con nhộng vàng, con ngài trắng
phau phau
Mắt em hạt dẻ to tròn
Ngày hạnh phúc mong manh hạnh
phúc.
Thức dậy đi em!
Hay giấc ngàn năm vẫn còn ngái
gục
Tóc em xanh đon mạ ngày xuân
Mõ tre lí lắt lối về
Giờ chẳng ai còn theo trâu về
tận phố
Thức dậy đi em
Hay ngủ vùi cũng thế?
Bình minh của ta, hoàng hôn
cũng của ta
Lá dẫu rách đùm ngoài lá rách
Thương nhau để da thịt ngậm
ngùi
Thức dậy đi em
Tô Thị mai thì nung thành vôi
vữa
Gặp nhau Tráng sỹ đã phát phì
Đây ngựa trắng kẹp hàm, đóng
móng
Táo xanh, táo đỏ có còn trinh?
Thức dậy đi em!
Mẹ cha xưa chỉ được gả bằng
trầu
Vẫn đượm nồng răng đen nhưng
nhức
Nước vối đắng, chát đi qua rồi mới ngọt
Giàu, ngèo há chẳng đều uống
nước giống nhau
Thức dậy đi!
Tờ hôn thú hôm nào in vào mo
cau trắng
Khi xa nhau anh cơm nắm, muối
vừng
Mờ mờ sáng, tà tà khi chiều
xuống
Mỏi bước vệ đường cơm có ngọt
tình tang
----------------------------------------
----------------------------------------
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét