Thứ Sáu, 27 tháng 7, 2012

PHỎNG VẤN MỘT CON BÒ



PV LangKinh: Chào mừng anh Bò là khách của chương trình “Gặp nhau cuối tuần”.  Anh có có thường xem và biết gì về chương trình này?
Con Bò: Tôi không thường xem, nhưng tôi biết sở dĩ người ta gọi là cuối tuần vì ngày thường chẳng ai rảnh rỗi để xem chương trình nhạt nhẽo này.
PV LangKinh: Tinh thần của cuộc nói chuyện là “Nói đi đừng sợ”. Anh có đồng ý với tinh thần mà chúng tôi đưa ra?
 Con Bò: Anh nghĩ lâu nay khi đến các chương trình thì người ta sợ ư? Thực ra người ta chỉ sợ anh thêm mắm thêm muối cho vừa ý với khán giả và bán được báo mà thôi. Vả lại vừa nói vừa uống rượu thì cuối chương trình dù có muốn, cũng chẳng thể nói dối.

PV LangKinh: Quay lại vấn đề chính vì sao anh quyết định xuống núi.
Con Bò: Tôi muốn nhờ đăng một thông báo và gửi cái đường  link cho bạn bè.
PV LangKinh: Anh lại rời khỏi cánh rừng cũ?
Con Bò: Không! Nhưng dạo này hình như mọi người đang dần lãng quên tôi – Một anh bò què.
PV LangKinh: Tôi đã thấy thông báo của anh được đăng đi, đăng lại nhiều lần ở các bìa rừng.
Con Bò: Vậy mà chẳng ăn thua, lòng kiêu hãnh không cho phép tôi ăn ngon ngủ yên khi tên tuổi của mình bị lãng quên,  mỗi ngày mở blog thấy vài ba lượt view lèo tèo. Nên tôi lại gửi tiếp.
PV LangKinh: Quay lại chủ đề chính, việc xuống núi của anh đã làm cho hàng loạt các chuyến bay bị chậm chễ.
Con Bò: Tôi đã thành một lý do để nghành hàng không đổ lỗi. Nhưng thử hỏi, khi tôi chưa xuống có ngày nào họ bay đúng giờ?
PV LangKinh: Tại sao anh lại đang tâm húc chết một bà già?
Con Bò: Thật lạ là ở đất nước này, tất cả những nơi tôi đến, ai cũng muốn chọc ghẹo, săn đuổi và hà hiếp một con bò lạc. Tôi chỉ định nở một nụ cười, nhưng sự hò hét của đám đông đã làm cho tôi phấn khích, mất phương hướng, phóng nhanh vượt ẩu và không làm chủ tốc độ.
PV LangKinh: Anh thấy thế hệ anh khác với thế hệ cha ông của anh ở điểm nào?
Con Bò: Cha ông chúng tôi khi xuống núi thì được chiến đấu với một nhóm trai tráng của làng, của bản. Và khi cha ông chúng tôi gục xuống là lúc một tinh thần dũng cảm, một sự mưu trí được tôn vinh. Và trong ánh lửa bật bùng, mùi thơm của thịt bò nướng cái chết của họ mới ý nghĩa làm sao!
PV LangKinh: Thế còn các anh?
Con Bò: Ban đầu những người gặp chúng tôi thì hú hét, hoảng sợ. Nhưng nực cười là tiếng hú hét đó lại kích động đám đông, một số kẻ vừa nhào ra chưa biết đấu cua tai nheo ra sao, và tất cả rầm rập chạy theo sau, cho tới khi thấy tôi nằm thẳng cẳng trên chiếc xe tải thì họ mới biết là đang săn đuổi một con bò điên. Tóm lại tinh thần vì bộ tộc thì kém, nhưng tâm lý đám đông lại quá hùng hồn.
PV LangKinh: Nhưng những người vây bắt  anh là những chuyên gia rất tiếng tăm?
Con Bò: Đúng họ là những chuyên gia. Nhưng ở cái xứ này, những cái danh mĩ miều là do họ tự xưng, chứ thử hỏi họ đã từng vây bắt được con gì?  thuần hóa con gì?  ở cái thành phố, đến người còn không đủ chỗ để chen chân ấy?
PV LangKinh: Sau cuộc săn đuổi nhiều người nói rằng anh đã bị bắn bằng thuốc mê giả?
Con Bò: Không! Thuốc thật đấy.
PV LangKinh: Vậy tại sao sau ba mũi đầu tiên anh vẫn gượng dậy chạy.
Con Bò: Thực ra tôi chỉ vùng dậy để van xin họ đừng bắn nữa,  vì tôi loáng thoáng nhìn thấy còn rất nhiều mũi tiêm đang hướng về tôi.
PV LangKinh: Họ là các chuyên gia tại sao họ lại sử dụng một lượng lớn thuốc mê nếu họ biết chỉ một mũi thôi anh sẽ hoàn toàn bất tỉnh.
Con Bò: Tất nhiên là họ biết, nhưng ai trong số họ cũng mong được kể câu chuyện tôi là người đã tiếp cận và bắn mũi thuốc mê vào con bò hung hãn.
PV LangKinh: Đó là những người thực hiện vậy còn người tổ chức tại sao họ lại phân phát số lượng thuốc mê nhiều như vậy?
Con Bò: Vì họ không chỉ có 1 hoặc 2  phương án, mà họ có tới  20 phương án dự phòng cho một kế hoạch chưa bao giờ từng tổ chức, triển khai.
PV LangKinh: Với cái xác đầy thuốc mê của mình anh mong muốn điều gì ở ngày mai?
Con Bò: Tôi muốn được hiến xác.
PV LangKinh: Hiến xác? Cụ thể như thế nào?
Con Bò: Cái đầu và bộ sừng tôi hiến cho “chương trình trẻ em có thịt nạc” họ sẽ bán cho các đại gia và lũ nhà giàu mới nổi trong một cuộc đấu giá "Ai là người đầu tiên sở hữu chiếc siêu đầu bò".
Cái lưỡi tôi tặng cho đoàn người sôi sục mỗi cuối tuần,  kéo nhau đi vòng quanh bờ hồ và luôn mồm đòi cắt lưỡi bò thành 9 khúc.
Riêng cái bộ hạ tôi dành tặng cho đàn ông Việt yếu sex. Cũng mong, nay mai họ lấy lại phong độ.
PV LangKinh: Xin cảm ơn anh Bò đã nói ra mà không sợ.
Con Bò: Cũng cảm ơn những câu hỏi của anh. Cho phép tôi nói thật câu cuối: Tôi cứ tưởng thế nào chứ sự thực rượu của anh quá nhạt! 

 Cuối tuần, Tháng 7 
---------------------------

39 nhận xét:

  1. He... bác Lăng Kính có bài này hay quá.
    Em mượn về cuanhcuem.net trưng bày nhé !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tưởng có tiếng lành bay xa, ai ngờ tiếng dở cũng được bay loanh quanh à?
      He he. Thế cũng bõ công tớ ngồi mài mực, viết mỏi tay rồi!

      Xóa
  2. Loãng Kinh: bò ơi, sao mày về thành phố, húc chết bà già, nhảy vào hàng không?
    Bò: già rồi sống làm gì cho chật đất, bọn mày chếm hết mẹ đất của bọn tao, tao húc cho chết bớt :D. Hàng không buôn lậu tốt, tao tính đi buôn sừng... tê.. kiếm lời :D :D

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. LangKinh: Điều đáng tiếc nhất anh đã làm là gì?
      Con bò: Là đã vô tình húc chết bà lão, nếu có thể thay đổi tôi sẽ tìm húc mấy đứa không thích làm, chỉ thích chơi. Cho đời nó thoáng cái đã! Hã hã

      Xóa
  3. chú kính sứt viết thế nài ông nập ổng cứ nháy con mắt bên trái,giật con mắt bên phải cho mờ xem há há

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thật á! Thế ngày xưa ông nập nhà bạn cũng đi chăn bò à?

      Xóa
    2. Lão Lập ngày càng bệnh nhở.

      Xóa
    3. Ừ! Chân càng ngày càng khập khểnh, văn càng ngày càng lởm khởm. :)

      Xóa
    4. Lâu lâu không thấy lão ra cái văn vẻ gì, có lẽ giờ toàn sống nhờ l...ồn của mấy chị em rân chủ thì phải hả?

      Xóa
  4. Đám zăn zụng đới éo bệnh hoan giề.fàm đưá éo nầu có khả năng viết lách thì cũng thêm cái khả năng dự cảm.a giỏi thì dự cảm mang tầm thời đại,rưng zăn zụng mềnh dự cảm ngang tầm hố shit nên bọn nóa 2chân đi 2dây,cho chắc đới mờ.Bá Lợi,BáTân là minh chứng cho trò dạng háng ra mờ đi đới.háhá

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chuyển văn phòng Thái gia kiểm tra giám định nội dung theo thư tố cáo của Đẽo Đá. Kết quả giám định báo cáo anh trước ngày 30/2 sang năm. Kính
      P/S Ha ha phen này con Đẽo Đá nhận 90% thương tật roài.

      Xóa
    2. a chấp cha tụi noá đới,a éo cho thèng nào tật nguyền thời thôi,thèng nào dám ho he há há

      Xóa
  5. Ước gì chú Đá viết cái tiếng Vịt nó dễ hiểu hơn thì tốt. Léo gì toàn như mật mã! :D

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ngày mai, chú Đá đưa cô Bép ra Côn Lôn, ngày đẽo đá tối dịch mật mã. Khi nào thành thạo mới được về nhé! :))

      Xóa
    2. Đéo gì mà đi xa thế, đẽo đá thì đẽo ở đâu mà chả được :D

      Xóa
    3. Ra đấy mát giời, yên tĩnh. Thích học lúc nào thì học, thích đẽo lúc nào thì đẽo. Cảm giác vô cùng yomost nhá!

      Xóa
  6. ơ,sao máy bàn,bảng của a đều đọc được cái font nài mờ?cell phone đới bep,cầm cái đới noá tiện,ngủ cùng nhau lun há há

    Trả lờiXóa
  7. chú kính sứt đừng coá ve đường nhoá,tụi a éo đi conlon,tụi a ra bờ hồ đập đới.làm đối trọng chơi zị đoá há há

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. À! thì ra tụi chú chính là cái đám thủ phạm làm mất mỹ quan thủ đô, tăng độ râm ô cho bầu không khí đấy phỏng?

      Xóa
    2. tụi a đẽo nghệ thuật nhá.đẽo đới nhueng nhìn éo râm ô.dưng mờ râm ô hay o là do cái tâm của chú đới ná há há

      Xóa
    3. Đẽo nghệ thuột hay đẽo râm ô là do con mắt của người nghệ xĩ. hã hã.

      Xóa
  8. Ý anh là chú viết cái mẹ gì kiểu "zị đóa", "cóa ve", "zăn zụng"... v.v., léo mẹ anh đọc trẹo mẹ cả lưỡi, dịch không khác léo gì dịch mật mã. Hiểu chửa hở Đá Đeo.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nóa đang cưa sừng làm trâu già không có sừng đóa Bép. Ngữ ấy nhá, có cưa đứt đầu cũng không thành tin tin nhá! hố hố

      Xóa
    2. éo,anh kiện cho mà xem.chú dám huỷ hoại sự nghiệp cưa sừng trẻ hoá của a thía hả?há há

      Xóa
    3. Ơ hay! đầu chú, chú thích thì cứ cưa, anh có giật mất cưa đâu mà bảo anh hủy hoại. Anh là chỉ vach chần cái bản trất để dáo hóa cho Bép của anh thôi chứ. :D

      Xóa
    4. ha ha tranh thủ ghê hem?cảnh giác với loãng kính bep ná has há

      Xóa
    5. Chú nhầm! Trứng của anh đem đi gửi Bép lâu rồi. Anh không cảnh giác thì thôi...

      Xóa
  9. anh quen mịa noá thía goài

    Trả lờiXóa
  10. Trả lời
    1. Ủa! Thế ngoài 2 cái đầu gối ra Đá vẫn còn đầu à???

      Xóa
  11. Bép hỏi nhạy củm thiá?giả lời ngay và luôn là a éo cưa cái giề,chỉ kéo dài và nối vô thêm mờ thoai.háhá

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ngắn hả? Tội nghiệp chú! Nhưng mờ, theo anh chú còn phải nối nhiều thứ nữa đấy! :D

      Xóa
  12. Khồng,đừng suy ta ra người thiá.cứ cúi xuống nhìn lên roài nhìn ai cũng tưởng ngắn giống mìn.a khác chú,ko phải ngắn mới nối,a có ham muốn tột độ là càng dài càng tốt.háhá

    Trả lờiXóa
  13. Lèo mẹ, định làm cái thắt lưng bằng lò so hở Đá ? hã hã

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Hix! Phàm thì tay đòn càng dài càng yếu. Đúng không Bép? :D

      Xóa
    2. A giả nhời thay chú Bép đơi:éo đúng.háhá

      Xóa
  14. Đúng goài Bép,a mơ 1quả lò xo khi cần thi bung 1phát mãnh con liệt á.háhá

    Trả lờiXóa
  15. Đúng là giấc mơ đéo bị đánh thuế Đá nhở hã hã

    Trả lờiXóa
  16. Miạ,sao Bép nỡ tạt nước sôi zào giấc mơ bé mọn cuả a thiá hở?có những hảo hớn éo vượt qua được mấy đồng thuế bé mọn đới ná.háhá

    Trả lờiXóa

 Con đường ra biển lớn